Thứ Năm, 24 tháng 4, 2014

Muốn tự tử vì bế tắc ở tuổi 27

Ở tuổi tôi bạn bè ai cũng có gia đình, sinh con, còn tôi vốn xấu xí nên chẳng dám yêu, cũng chẳng ai muốn yêu, bản thân lại khó có con. Nhiều lúc tôi chỉ muốn chết cho xong.
Tôi rất thất vọng về cuộc sống hiện tại, năm nay tôi 27 tuổi, chẳng còn trẻ trung gì nữa, đáng lý ra đã có gia đình, công việc ổn định, có thể kiếm tiền giúp đỡ gia đình và lo lắng cho bản thân, ấy vậy mà giờ tôi chẳng có gì. Tôi thất nghiệp hơn một năm nay, đang sống bám vào gia đình. Tôi chán ghét bản thân, chán nản vì cuộc sống này, sinh ra đã mang nhiều thứ bệnh, sức khỏe yếu kém lại xấu xí, không có trình độ cao nên mọi công việc xin vào làm đều không được nhận. Tôi phải đi làm thời vụ nhưng không được bao lâu lại đổ bệnh và đi phẫu thuật, bệnh này chưa khỏi bệnh khác lại có.

Bản thân lại thất nghiệp và không kiếm nổi một đồng tiền nào cả năm nay. Đêm nào tôi cũng suy nghĩ, buồn nản mặc dù luôn cố gắng phải sống tốt hơn, không thể đầu hàng, phải tìm cơ hội cho bản thân. Vậy mà càng làm càng chẳng được đền bù gì, đi phỏng vấn ở đâu cũng chẳng đậu. Tôi trách móc bản thân rất nhiều, cũng tự than trời trách đất sao số mình lại lận đận, khốn khổ thế này.

Ở tuổi tôi bạn bè ai cũng có gia đình, sinh con, còn tôi vốn xấu xí nên chẳng dám yêu, cũng chẳng ai muốn yêu, bản thân lại khó có con. Nhiều lúc tôi chỉ muốn chết cho xong, rồi lại cố suy nghĩ tích cực hơn, cố gắng tìm cơ hội khác cho mình, nhưng tất cả đều vô vọng, làm việc gì cũng gặp trắc trở, tốn bao nhiêu tiền. Tôi bấu víu, làm khổ gia đình nhiều quá rồi.

Cuộc sống giống như địa ngục, nếu tôi chết đi chắc sẽ không phải suy nghĩ hay dằn vặt gì cả, nhưng tôi lại chưa thể trả hiếu cho ba mẹ, cũng không thể tự giải thoát cho bản thân một cách vô trách nhiệm như thế. Tôi biết nhiều người còn khổ hơn mình nhưng chỉ ai ở hoàn cảnh như tôi mới hiểu được.

Tôi cũng chẳng muốn lên đây than thở mà chỉ muốn trút bầu tâm sự vì xung quanh chẳng có ai để chia sẻ, bạn bè ai cũng sống tốt, cũng có được những điều họ muốn, chẳng ai quan tâm tôi. Tôi dường như quá thất bại. Chắc sẽ có nhiều người chỉ trích, tôi chấp nhận tất cả vì bản thân chẳng có gì để mất nữa cả. Chỉ biết khi viết ra được lòng tôi sẽ nhẹ nhõm, nước mắt rơi xuống sẽ thấy đỡ buồn hơn. Ai đồng cảm xin hãy chia sẻ tâm tư vì tôi rất cần những lời chia sẻ vào lúc này. Chân thành cảm ơn.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét