Thứ Tư, 27 tháng 11, 2013

Thư tình: Chuyện như chưa bắt đầu

Thư tình: Chuyện như chưa bắt đầu
Chuyện tình mình chưa thật sự "bắt đầu" nên sẽ chẳng bao giờ được gọi là đã "kết thúc" đúng không anh?
Bất giác suy nghĩ lại những chuyện đã qua, nhớ đến những gì ta đã có với nhau trong 4 tháng qua, em vừa khóc lại vừa cười. Cười cho chính bản thân mình sao quá dại, quá tin tưởng, quá hi vọng vào anh đến như vậy.
Lắm lúc tự hỏi bản thân anh đã bao giờ nghĩ tới em bằng sự lo lắng, quan tâm thật lòng từ trái tim mình chưa hay anh đã làm gì cho em ngoài sự buồn bã, ghen tuông, nhớ thương, giận hờn và nước mắt... Và vì anh mà em khóc nức nở như một đứa trẻ con vừa bị ai đó dành mất viện kẹo trên tay mình ở trước mặt tất cả bao nhiêu người.
Vì sao lại vì một hạng người như anh mà em cứ phải đau khổ, nhớ thương, quan tâm và lo lắng... như một thói quen?
Lắm lúc em lại cho rằng cứ mặc kệ anh đi, việc gì em phải lo. Em có là gì của anh đâu... nhưng lý trí lại không thắng nổi ý muốn của con tim mình anh à.
Và cứ như vậy anh chỉ đến bên em những khi anh cần, cần sự giúp đỡ, cần đến tiền, cần đến cái gọi là thỏa mãn nhau... Không thì em với anh còn tệ hơn người dưng vì người dưng có vô tình nhìn về nhau họ vẫn gật đầu hay mỉm cười chào hỏi nhưng em với anh thì hình như là không thể.
Bây giờ em mới cảm thấy chỉ có những lúc anh cần đến sự giúp đỡ của em thì hầu như những hành động đó của anh đều là giả dối hết. Chủ động nhắn tin, chủ động mở lối... những lúc đó có bao giờ anh quên không trả lời tin nhắn của em đâu. Lắm lúc còn vừa ăn, vừa lau nhà vừa trả lời. Nhưng khi cái việc anh cần đã được em giúp đỡ giải quyết rồi thì anh lại phủi và rũ hết mọi chuyện. E điện thoại không nghe, nhắn tin không trả lời lại còn đi với người này người kia.
Đôi khi em không muốn nghĩ xấu về con người của anh đâu nhưng sao em mãi không thể bỏ mặc anh được. Biết đâu những thứ em nghĩ về anh là sai thì sao? Biết đâu việc anh cần là đúng thì như thế nào? Vì lỡ anh đúng mà em không giúp mà anh có chuyện gì em sẽ như thế nào? Anh sẽ ra làm sao? Em lo lắng, em suy nghĩ, em phải đấu tranh với những suy nghĩ tự hỏi tự trả lời của mình rất nhiều lần. Liệu anh có bao giờ nghĩ qua những lúc em như thế chưa?

Thư tình: Chuyện như chưa bắt đầu - 1
Dường như mọi thứ trong em đều thay đổi, em không còn là em nữa (Ảnh minh họa)

Và rồi cứ một lần nữa em chạy chỗ này, gọi chỗ kia giúp đỡ anh. Còn anh thì thế nào? Miệng mồm rên như gì, nhưng tay vẫn cầm điện thoại không quên chat chit rồi tán tỉnh người khác. Bây giờ nghĩ lại khoảnh khắc đó em cảm thấy tức muốn giết chết cả chính bản thân mình.
Vì là em tự nguyện nên em không thể trách anh. Vì là em khờ dại muốn tin anh nên không thể đổ lỗi cho anh...
Lắm lúc em lại suy nghĩ rồi tự trách mình "Tại sao biết trước sẽ như thế mà sao cứ nhẹ dạ cả tin anh ta mãi thế? Người ta chủ yếu đang lợi dụng mình chỉ nghĩ đến khi cần tiền còn bình thường yêu thương, tình cảm, hẹn hò, những lời ngon tiếng ngọt có bao giờ nghĩ đến mình đâu kia chứ"... Em biết, nếu người khác nhìn vào sẽ cho em là một con ngốc, dại trai, bị lợi dụng vậy mà không sáng mắt ra...
Dường như mọi thứ trong em đều thay đổi, em không còn là em nữa. Em thấy mình bây giờ giống như đang bị quả báo vậy.
Em không bắt anh phải biết ơn em, bắt anh phải yêu em nhưng liệu anh có quá tàn nhẫn, quá ác với em không?  Sao anh có thể làm những điều đó với em, em thừa nhận trước đây em vô tâm bất cần nhưng em chưa bao giờ quen 1 lúc 2 người, hay lấy cái tình yêu ra làm trò đừa giống anh bây giờ. Anh đang làm em cảm thấy rất khó chịu anh biết không? Sao anh có thể một lúc lừa dối mọi người như thế? Chẳng lẽ anh là loại người đáng khinh như thế sao?
Mọi lần em có thể cho qua, vì em nghĩ anh là con trai, ham vui nên gặp gỡ rồi lại thôi nhưng lần nào anh cũng giải thích cho em hiểu rằng anh với họ không có gì, anh không gái gú nữa...  Em cảm thấy mình ghê tởm không thể tưởng... Em vì ai mà đang ngày đêm phải lo lắng bệnh tình của cả hai sau này sẽ như thế nào? Em chạy đôn chạy đáo lo lắng bệnh tình của anh ra sao? Vậy mà bây giờ nghĩ lại, những gì em làm người khác được hưởng. Em thực chất là người đến trước nhưng bây giờ thành vị trí của kẻ theo sau. Nghĩ đến đây mà sự hận thù, ghen tuông trong em rất khó tả. Em thấy oan ức, bức bối, em không cam chịu... Không phải em ghen mà là không có quyền để mà ghen.
Loadcell PDX  | Loadcell PDX 30 tấn | Loadcell PDX 50 tấn | Cảm biến lực PDX | Cảm biến lực PDX 30 tấn | Cảm biến lực PDX 50 tấn | Cảm biến lực PDX 40 tấn | Loadcell PDX 30 tấn
Khi đến một nơi mà chúng ta từng đến, thấy anh và người con gái khác ngồi ngay đó làm em buồn cười thay cho sự ghen tuông mà em nghĩ. Và em nhận ra có lẽ bao lâu nay những gì em dành cho anh là sự vô nghĩa nên cứ coi nhau như người dưng anh nhé. Tạm biệt anh - người lạ đã từng quen.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét